Mình đã nói rằng hoàng hôn thường là thời điểm mình thấy bình thản nhất trong ngày. Có lẽ bởi sau một ngày mệt mỏi, đó là lúc mình sẵn sàng cho một bữa cơm và một giấc ngủ ngon. Có lẽ bởi ánh nắng chói chang ban ngày được thay thế dần bởi ánh trăng sao, nhẹ nhàng hơn nhưng không kém phần quyến rũ. Có lẽ bởi màu của nắng hoàng hôn trải trên mọi vật khiến chúng trở nên màu sắc và kì lạ hơn. Có lẽ chỉ đơn giản bởi cảnh nhạt dần của đường chân trời. Chẳng quan trọng. Mình chỉ thấy mình thích thú với từng cảnh hoàng hôn, không quan trọng là mình đã xem cảnh đó bao nhiêu lần. Và mình cảm thấy rất may mắn khi có thể được ngắm nhìn hoàng hôn ở California.
Kể cả khi mình sống gần trường USC, mình cũng rất khoái ngồi ở bãi cỏ trên "cái đồi cao nhất" của USC, ngắm nhìn cảnh mặt trời lặn dần trong khi mọi người đi lại bên dưới những ánh nắng cuối cùng. Khu vực xung quanh USC không phải là vùng an toàn cho lắm nhưng mình cảm thấy đủ an toàn và thoải mái khi đi bộ từ trường về nhà sau khi mặt trời lặn. Chuyển xuống vùng Irvine, có xe và chỉ cách biển 15-30 phút đi xe, mình lại càng thích thú. Bao la, khoáng đạt, đầy màu sắc và tình yêu. Hoàng hôn với tiếng sóng vỗ với mình là hoàn hảo.
Đôi khi mình thấy cái cảm giác này khi mặt trời lặn ở quê Vĩnh Phúc, nhưng không thấy nó khi mình ở Hà Nội. Có lẽ Hà Nội quá bận rộn và nháo nhiệt. Có lẽ mình thường bị vậy kín bởi đủ tầng tầng lớp lớp nhà cửa. Có lẽ bụi khói che kín mọi thứ. Có lẽ chỉ là mình đã không dành thời gian để cảm nhận nó. Mình tìm thấy một vài khoảng thời gian yên bình khác khi ở Hà Nội, nhưng không phải là khi mặt trời lặn, cũng không thường xuyên.
Và cảnh hoàng hôn ở đây chắc chắn nhiều màu sắc hơn nhiều những cảnh hoàng hôn mình đã từng thấy ở Vĩnh Phúc hay ở Hà Nội. Người ta thường nói cầu vồng bảy sắc, trải từ đỏ đến tím. Cứ coi là như vậy đi cho đơn giản. Khi hoàng hôn xuống ở đây, mình có thể nhìn thấy từ màu đỏ ở phía Tây tới màu tím ở phía Đông, cùng với nhiều nhiều màu khác ở ngay trên đầu. Thêm vào cái màu trời ấy là tổ hợp những màu khác được trộn từ màu nắng vàng ươm với màu của cỏ cây, hoa lá, nhà cửa, xe cộ và con người. Hai bức ảnh dưới đây được chụp ở công viên Deer Canyon gần nhà và chụp gần như cùng một lúc. Ảnh được lấy trực tiếp từ máy ra và không chỉnh sửa gì, và tất nhiên khi chụp cũng không dùng bộ lọc (filter) nào. Mình thường cố gắng chụp ảnh càng gần với màu sắc thực càng tốt bởi, tin mình đi, cảnh thực còn đẹp hơn những gì máy ảnh chụp được nhiều. Không cần bộ lọc nào cả.
Bọn mình thường không chỉ đuổi theo ngắm mặt trời. Bọn mình thường cố gắng tận hưởng và chơi với ánh hoàng hôn. Mang đồ ăn đi ăn tối hay chơi thể thao những lúc đó rất thú vị. Chơi đá cầu chẳng hạn.
Thêm vài bức ảnh nữa.
Và đây là một trong những cảnh hoàng hôn mình thích nhất. Ảnh này chụp gần như cùng với ảnh đầu tiên trên bài.